Một ngày buồn ngồi kể lại những câu chuyện buồn trong đời đã từng nếm trải và chứng kiến. Tôi không phải là một nhà báo hay một nhà viết truyện hay thế nhưng tôi sẽ viết bằng cả trái tim mình.
Hôm nay ngồi đây bao kỉ niệm hồi cấp ba lại ùa về trong tôi, không như những đứa con trai khác, mình là người trầm tính, chính vì thế những câu nói chỉ là thoáng qua cũng làm tôi suy nghĩ và phân tích rất nhiều. Những hành động trải qua trong mắt tôi thường khắc sâu vào trong tim mà mãi tới tận bây giờ chưa khi nào tôi quên từng chi tiết nhỏ trong câu chuyện đó.
Hôm đó là một buổi đi chơi sau một kỳ thi đầy căng thẳng, H, L, M, K đi chơi với nhau. H một thằng con trai lầm lì và có đôi chút nhút nhát nhưng tính bạn đó rất quan tâm tới người khác, tuy rằng hình dáng và khuôn mặt không điển trai như những cậu bạn khác. L là một cô bé rất xinh, có thể nói rằng L là một hoa khôi của trường. Cùng nhau đi chơi cách xa trường tầm 3km L bỗng chợt nhớ ra đã quên mất quyển truyện cô mới thuê ở ngăn bàn lớp học. Trong khi đó mọi người đều đi xe đạp, cái đen nó vẫn cứ tiếp diễn, đi một đoạn cái xe mini của cô bé L tự nhiên hết sạch hơi xe mà cả bọn đi xe đạp địa hình có mỗi H đi xe có yên đèo. Không ai nỡ để con gái đi một mình đúng không nào?
- H lên tiếng: L ơi để tớ đèo cậu về trường nhé, con gái đi một mình cũng không hay, giờ này trường vắng tanh mọi người về hết rồi.
- L nghĩ một hồi rồi đáp lại: Thôi H ơi làm phiền cậu quá tớ ngại lắm.
- K - anh họ của L- một công tử của cả nhóm lên tiếng: Hay để tao lấy xe thằng H đèo mày quay về trường nhé ?
- L đáp lại: Uhm cũng được ha. :)
H lặng lẽ đưa xe cho K đèo L quay lại trường, dường như lúc này trong đầu H có bao nhiêu suy nghĩ. Tại sao thế? ai đèo cũng giống ai mà sao phải như vậy?
Sau khi lấy sách xong cả nhóm đi ăn kem và đến khoảng 2 giờ chiều mọi người giải tán ai về nhà đấy. Trên đường về nhà không hiểu sao H như kẻ mất hồn, suy nghĩ mông lung về câu chuyện hồi lúc sáng. H có nhớ ra một câu nói của L trong giờ nghỉ giải lao bộ môn thể dục. L và đám bạn nữ: "Tao ghét nhất ngồi sau xe những thằng xấu trai, kiểu ngượng ngượng thế đéo nào ấy" nhiều đứa đáp theo:
" me too". Nghĩ tới câu nói của bọn con gái, chắc đó chính là câu trả lời cho những hành động của L.
Không nghĩ lan man nữa H cười nhạt và đạp xe về nhà, cứ thế tiếp diễn đến một hôm L và H đạp xe về nhà sau khi tan học. Đang đạp xe của L đứt xích, H bước lại và tỏ ý muốn giúp cô bé L nhưng L ngập ngừng. Hiểu ý H đưa xe L vào quán sửa xe ven đường rồi gọi điện cho một cậu bạn đẹp trai cùng lớp đèo L về. Trước khi ra về H vừa trêu vừa thật: "Về nhà cẩn thận với zai đẹp nhé, zai xấu về nhà đây". Cay cú cho đội bán mũ, tình bạn còn không được coi trọng bằng nhan sắc.
{ 0 comments... read them below or add one }
Post a Comment