Xin lỗi vì anh thất học nên mất em

Posted by chiasedamme on Friday, August 23, 2013

Ngồi trong đêm vắng trong không khí tĩnh lặng, tôi nhớ về một câu truyện, tuy không phải là một nhà văn hay là một học sinh học văn tốt, với bàn phím lặng lẽ trong đêm tôi sẽ viết theo cảm xúc của chính tôi.


T vốn là một học sinh trường thpt ABC, một cậu học trò giỏi, không những thế với ngoại hình khá lý tưởng, mới học lớp 10 thôi nhưng T đã cao 1m76. Cậu là một học sinh rất có cá tính, chính vì vậy được rất nhiều bạn nữ trong lớp quý mến. Trong số các bạn nữ đó có H, một cô bé xinh xắn, thông minh và học giỏi không kém. Kể sơ qua về H thì cô bé là một người cũng có cá tính không kém T, 2 người luôn ganh nhau học tập. Trong con mắt của T luôn ngưỡng mộ cô bạn cùng lớp còn H thì ngược lại luôn kiêu căng, suy nghĩ của cô bé luôn coi T là một đối thủ của mình trong lớp. Một hôm, sau khi lững thững đá bóng với đám con trai cùng lớp T đạp xe về nhà. Trên đường về nhà cậu bắt gặp một đám con trai đang trêu ghẹo một cô bé, không suy nghĩ đó là ai, T vứt chiếc xe đạp của mình vào rệ đường, lao thẳng về phía đám con trai kia. Với thân hình khá lý tưởng do thường xuyên tập thể thao, T không hề ngại ngùng khi đối đầu với đám con trai đáng ghét kia. Sau khi hạ gục 3 tên trong đám, cả bọn chạy toán loạn và để lại một lời đe dọa.
- Một thằng to mồm nói: Thằng chó, mày nhớ các bố mày đấy, mai mày đi học thì ăn no đòn nhé con !
- T không hề nao núng: Mấy thằng chó, bắt nạt con gái, thích thì bố mày chiều chúng mày.
Nói xong bọn nó bỏ đi hết chỉ còn lại T và một cô bé đầu tóc rũ rượi đang ngồi bên góc đường và khóc. T tiến lại gần thì ra là cô bạn cùng lớp chính là H. Sau khi T dìu H lên mặt H vẫn tái xanh tái xám, vẻ mặt rất sợ hãi.
- T: H  không sao chứ ?
- H: Tớ không sao, may mà có cậu không thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Dựng xe đạp lên cho H, T đạp xe đi cùng H đưa H về nhà. T không khỏi bàng hoàng trước ngôi biệt thự khá đồ sộ của gia đình H. T chào H và bước ra về trước khi tạm biệt nhau H không quên nói lời cảm ơn đến T.
Sau sự việc hôm đó, H nhìn T với con mắt khác xa, giờ đây 2 người là bạn thân của nhau, trong lớp T giỏi nhất môn toán, còn H giỏi văn và Lý chính vì vậy 2 người bạn thường xuyên kèm cặp nhau học tập. (đôi bạn cùng tiến). Ngoài giờ học 2 người thường rủ nhau đi chơi, thường tới những công viên cùng nhau ngồi đọc sách. Thỉnh thoảng 2 cô cậu còn rủ nhau đi ăn kem, tình bạn thật thắm thiết biết bao. Không dừng lại ở đó, những hôm nào không có bài tập về nhà H và T thường xuyên ngồi tán gẫu với nhau trên Facebook. Thường thì toàn tâm sự chuyện trẻ con, chuyện trong lớp và một vài chủ đề về âm nhạc hay những cuốn truyện hay, những bộ phim hấp dẫn.
Đoạn đường từ nhà T tới trường phải đi qua nhà H vì vậy H thường đi chung 1 xe với T tới trường, bạn bè trong lớp thường bàn tán này nọ, bảo họ là một cặp đôi. 2 người chỉ giải thích: "bạn bè gần nhà nên đi cùng cho tiện thôi" nhưng thực ra cả 2 người thì: "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e". Kể về T một chút, Cậu sinh ra trong một gia đình khá giả nhưng bố mất sớm, chỉ còn mình mẹ nuôi 2 anh em ăn học, T là anh cả. Mẹ T làm trong một công ty buôn bán bất động sản, nhưng tình hình suy thoái gần đây, làm ăn thua lỗ rất nhiều. T luôn là một đứa con ngoan, ngoài việc đi học, T còn dạy em gái của mình học tập, hướng dẫn em làm bài tập về nhà. Mẹ T rất yên tâm về 2 anh em. Nhiều lần T rủ H về nhà chơi, mẹ T rất quý H, thường hay trêu đùa cô bé: "ngày sau về làm con dâu cô nhé". Những lúc đó H chỉ đỏ mặt bừng bừng và cười mỉm. Sau những ngày bên nhau, cùng nhau đi học, đi chơi, 2 người đã có tình cảm rất sâu đậm. Vào đúng ngày lễ tình nhân valentine, T đã có dự định sẽ tỏ tình với H. Cậu rất bối rối, chuẩn bị trước thật kỹ, nào là mua hoa, mua socola, đầu tóc gọn gàng. T quyết định hẹn H ra công viên gần nhà, công viên đó là nơi thường xuyên 2 đứa rủ nhau ôn bài. Chính nơi đó T nói lời yêu với H.
Cầm bó hoa và kẹo, nhìn cậu học trò mới lúng túng làm sao:
- T: Làm người yêu tớ nhé !
-H: Mặt thẹn thùng một lúc lâu không nói gì, H đứng im như chết lặng.
-T: Tớ thích cậu thật mà, ngay từ lần đầu tiên gặp cậu tớ đã thích cậu rồi cơ.
-H: Cầm lấy hoa và socola, mìm cười nhẹ và không nói gì.
-T: Cậu nghĩ điều đó đã thành công, toát mồ hôi, thở dài một cái lấy tinh thần.
-H: Thật ra tớ cũng thích cậu lâu rồi, ngay sau hôm cậu giúp tớ. Tớ thấy cảm kích vô cùng, hơn thế nữa cậu đẹp trai lại học giỏi nữa.
-T: Cậu hạnh phúc vô cùng, đêm hôm đó về nhà, cậu cứ mỉm cười suốt, mẹ hỏi cậu cũng không nói. (Tình yêu học trò thật đẹp, tỏ tình cũng rất đẹp phải không)
Chẳng mấy chốc đã bước sang lớp 11, với thành tích học tập đó, 2 người thường xuyên giúp đỡ nhau học tập, tình yêu đó giờ đây đã không dấu diếm như hồi đầu năm lớp 10 nữa. 2 người thường xuyên nhắn tin với nhau trao đổi học tập, vài câu nói đùa, vài câu tán gẫu để gắn chặt tình yêu tuổi học trò -chém gió đêm khuya-
Có lần T hỏi H:
- T: Cậu yêu tớ ở những điểm gì ?
- H: Cậu học giỏi, đẹp trai này, tốt bụng nữa.
- T: Nếu tớ không học giỏi nữa cậu có yêu tớ không? 
- H: Sao cậu lại hỏi thế, điều đó cậu không cần phải hỏi. hihi.
Có lẽ cuộc sống này không biết trước được điều gì sẽ xảy ra với cuộc đời mình nữa. Mọi thứ tươi đẹp cũng có thể trở nên đen tối và u ám trong phút chốc. Hồi đó công ty của mẹ T làm ăn thua lỗ nặng, cuộc sống ngày càng vất vả. Không may do suy nghĩ quá mức, mẹ T bị tai biến phải nhập viện, sau quãng thời gian đó. Mẹ T đã bị liệt, kinh tế gia đình giảm sút nghiêm trọng. Ngoài T còn có một đứa em đang đi học, mọi thứ trong nhà đã phải bán gần như hết để lo liệu thuốc thang cho mẹ. Ngoài việc đi học T còn đi làm để kiếm thêm. Với kinh tế gia đình gánh vác cả trên vài một cậu học trò, việc học hành cũng tạm gác sang một bên. Ngay giữa năm lớp 11, T đã phải bỏ học sớm để đi kiếm tiền nuôi em ăn học, và chăm sóc mẹ lúc đau ốm. Cô giáo và bạn bè tới nhà động viên nhưn T một mực quyết định nghỉ học. H cũng rất thương bạn, vì bực tức với viêc khuyên T, nhưng T vẫn không nghe, H rất cáu và nói:
- H: Nếu cậu không nghe tớ học hành trở lại, thì từ nay đường ai nấy đi, không bạn bè gì hết.
- T: Tớ xin lỗi, do hoàn cảnh của tớ, cậu thông cảm.
-H: Bước đi không nói một câu gì.
H là một con nhà giàu có, bố mẹ đều làm trong công ty, tập đoàn có tiếng. H vẫn nhớ câu mẹ vẫn nói: "Ngày sau yêu ai, phải chọn những người có học thức nhé con và biết suy nghĩ nữa, đừng nên yêu những đứa lông bông, không học hành." Từ đó cô bé học hành chăm chỉ, quyết tâm thi vào một trường đại học danh tiếng. Còn T với ước mơ kinh doanh của mình, với 2 bàn tay trắng, anh đã vượt lên.....
Còn Tiếp

{ 0 comments... read them below or add one }

Post a Comment